Xóm Rớ – Địa ngục trần gian.


Yuqiao cũng đã cố gắng viết một phóng sự mô tả toàn diện thực trạng xã hội về nạn mại dâm tại Hòn ngọc Viễn Đông thời Pháp thuộc, nhưng các nhà báo lúc bấy giờ vẫn nhắm mắt làm ngơ, từ chối bình luận. điều gì là đúng. “Xóm Rớ” tuy chưa phát huy hết tính năng, công năng của phóng sự nhưng cũng góp phần làm phong phú thêm tài liệu vốn là một góc khuất của con người và xã hội Sài Gòn lúc bấy giờ.

Xem hình ảnh lactuca_indica.611 Xómá
Ảnh: lactuca_indica.611

Năm 1949, Ngọc Giao được cho hai tháng để thâm nhập vào Xóm Rã, nơi buôn bán xác chết được luật pháp Sài Gòn bảo vệ, với hy vọng được tận mắt chứng kiến ​​và nghe về nơi ngoằn ngoèo, mục nát và phức tạp này. Nắm bắt một số thông tin về phòng tối nay.

Đến cuối năm 1957, tác giả đã hoàn thành tác phẩm Báo thù, nhưng chưa kịp ra mắt bạn đọc. Hơn 50 năm sau, Xóm Rớ chính thức được phát hành.

sống trong địa ngục

Từ năm 1884 đến năm 1945, Sài Gòn là trung tâm hành chính, kinh tế, văn hóa và giáo dục quan trọng của Khối thịnh vượng chung Đông Dương thuộc Pháp. “Hòn ngọc viễn đông” Rất tốt “Paris nhỏ ở Viễn Đông”.Nhưng khi mặt trời mọc “Hòn ngọc viễn đông” Khi vừa lên đèn, có một khu vực ở Sài Gòn được chính quyền thực dân lên kế hoạch mua bán “thịt người”.

Tên xóm là Xóm Ra.

“Đây là một đất nước địa ngục, nơi hầu hết các tướng lĩnh, bộ trưởng, nhà ngoại giao đi chơi với gái mại dâm thuộc tầng lớp trung lưu. Tôi đã ở hai tháng với lũ quỷ đó.” – Ngọc Giao.

Tác phẩm “Xóm Rớ” gồm 3 phần và 17 chương.

Từ mô tả về khu nhà thổ có tên Ngọc Giao Xóm Rã, cận cảnh mỗi gái bán dâm được giao để thỏa mãn hàng chục người mua thịt mình mỗi đêm. Họ là Nan, Tân, Na, Liên … Mỗi người một số phận, một tính cách.

Đáng nói là vai diễn của Wu Lin, một nhà báo, nhà thơ, họa sĩ và người viết phóng sự kỳ cựu trong giới mỹ thuật miền Nam, đã dành sáu tháng ở Xóm Ra với hoài bão viết lách. Một báo cáo toàn diện và chuyên sâu mô tả sự thật về “xã hội của gái mại dâm”. Sự xuất hiện của võ thuật có lẽ sẽ phủ bóng đen lên nhà văn Yu Qiao, qua đó ông thể hiện quan điểm, cách nhìn của mình về tội phạm mại dâm trong xã hội. Những lời nói của Wu Lin cũng ảnh hưởng đến một sinh viên, khiến anh ta nóng lòng muốn cứu một cô gái điếm. Rồi 5 tháng sau, sự nhiệt tình ban đầu chuyển sang chán nản, cô đánh anh và đuổi anh ra ngoài.

Giống như Wu Lin, Nan là nhân vật nữ mà nhà văn tập trung vào nhiều nhất. Cuộc đời của một nữ tử là một bông hoa thơm rách nhưng cuối cùng lại chứa đựng một lòng tốt nào đó không báo thù cuộc đời.

Cái kết của Xóm Rớ là một lời khiêu khích, một sự thách thức rõ ràng nhất đối với bộ mặt thối nát của xã hội bất nhân đương thời:

“Tôi cho cái quần của mình để nuốt. Tôi sẽ để chúng khỏa thân. Nhưng sao! Tôi khỏa thân trong một thành phố sang trọng. Tôi để nó trước mắt mọi người, trước mặt cả thế giới. Khỏa thân tang lễ cho tên đồ tể khỏa thân! Cái thế giới là xấu, nhưng tiếc là khuôn mặt của tôi không phải là xấu! “

Những ai đã từng hoài niệm về Yu Qiao, luôn bị mê hoặc bởi vẻ đẹp cổ kính của những anh hùng Hà Nội, sẽ tìm thấy một Yu Qiao khác trong “Xóm Ra” – dữ dội, tàn nhẫn và dữ dội!

chỉ xem lại

Tiểu thuyết về mại dâm.

Dưới thời Pháp thuộc, niềm tin rằng mại dâm sinh ra bệnh hoa liễu và phân biệt giới tính là tai họa của toàn xã hội, một số luật phải được ban hành để kiềm chế, kiềm chế và hy vọng sẽ gây hại cho nhà nước. Luật pháp quy định: gái mại dâm phải có giấy phép hành nghề, nhà thổ được mở theo luật định, kẻ đào tẩu bị đồn cảnh sát bắt quả tang, khi làm việc đó sẽ bị bỏ tù và xử lý.

Vì vậy, Xóm Rã ở Sài Gòn là một khu nhà chứa – hoạt động mua bán thịt được pháp luật bảo vệ. Look She House là nơi thường xuyên kiểm tra, điều trị và giam giữ gái mại dâm khi mắc bệnh hoa liễu.

Các nhà nho thường nói với nhau:

“Luke X ở phía bắc và Zumra ở phía nam!

Câu này đề cập đến mại dâm, tức là Wu Zhongfeng có báo cáo “See X” (1937) tiết lộ thực trạng mại dâm ở thành phố Haqing, trong khi Yu Qiao xuất bản báo cáo “Zom Ra” tiết lộ vương quốc địa ngục. Thế giới mua bán thịt ở Sài Gòn.

Cũng cần nói thêm rằng, phóng sự là một thể loại viết, nằm đâu đó giữa văn học và báo chí. Báo cáo có tính năng điều tra, xâm nhập thực tế và phỏng vấn nhiều người. Cây bút phóng viên không nên ủy mị và nông nổi, nông nổi và lười biếng. Giá trị của báo cáo thể hiện ở hai khía cạnh: Thứ nhất, có bằng chứng hữu hình, thể hiện tài liệu chính xác thông qua các con số, biểu đồ, thống kê; thứ hai, trên cơ sở phân tích tài liệu, cần nêu ra những vấn đề nóng, có ý nghĩa xã hội lớn.

Xét về quan niệm và giá trị của phóng sự nêu trên, “See X” của Wu Zhongpeng mang đầy đủ đặc điểm của những phóng sự thật, tấn công trực diện vào người thật. Những người nửa phong kiến, và “Xom Ra” Yu Qiao dừng lại ở báo cáo mới, sự thật phải được điều tra kỹ lưỡng, và có những nhân vật với số phận khác nhau.

Ngòi bút của Ngọc Giao mảnh và mềm, giọng đanh thép, không đủ để viết một phóng sự đậm nét thông tin. “Vua báo cáo phương Bắc” – Wu Zhongfeng.

Tuy nhiên, trước những vấn đề nóng bỏng của xã hội, bằng tất cả nhiệt huyết và lòng dũng cảm đối mặt với nghịch cảnh, nhiều nhà văn lúc bấy giờ đã ngần ngại nói lên nỗi lòng của những con người đang đối mặt với số phận cuối cùng của mình. Dưới xã hội … Vu Zhongfeng hay Yu Qiao đã để lại văn học Việt Nam tấn công trực diện vào tệ nạn mại dâm và góp phần quý báu phanh phui những góc tối khủng khiếp của xã hội thực dân Pháp. Đánh giá cao các tài liệu văn học và lịch sử.

Đọc thêm bình luận về phóng sự của Vũ Trọng Phụng:

  • Chú hề sơn cước – Tác phẩm mới của Vũ Trọng Phụng năm 2000
  • Lu Shi —— Mô hình văn học phục vụ xã hội và khoa học của Wu Zhongfeng
  • Mất người – lừa bịp ngành cờ bạc
  • Nghệ thuật phương Tây – Khi hôn nhân là một nghề

Vài nét về cuộc đời và sự nghiệp của nhà văn Ngọc Giao.

Yu Qiao, sinh năm 1911 và mất năm 1997, là một trong số ít nhà văn đã đi xuyên thế kỷ XX.

Nhà văn Ngọc Giao (1911 - 1997) Xóm ra reviewachonly
của Ngọc Giao (1911 – 1997)

Tác giả tên thật là Nguyễn Huệ Kyo, quê ở Bắc Ninh, sinh ra tại cố đô Huế. Thuở nhỏ, ông theo gia đình ra Bắc học ở Quảng An, Hà Nội. Sau khi tốt nghiệp văn bằng năm 1928, Thành Chung bắt đầu làm báo.

Từ năm 1934 đến năm 1945, ông là một trong những cây bút viết truyện ngắn dành riêng cho các báo. tiểu thuyết thứ bảyvà làm việc cùng nhau về nhà Tân Dân Trong in sách và báo: Cuốn tiểu thuyết thứ bảy, tác phẩm hay, hit nửa trăng, Taodan, trải dài.

Trong kháng chiến chống Pháp, ông cùng gia đình một thời gian ngắn về quê ngoại và Nhã Nam (Yên Dị, Bắc Giang) trước khi trở lại Hà Nội viết báo. Trong thời gian này, ông đã viết cho tờ báo: Nhạc Pop, Tuổi, Sức sống, Lý do sống, Đường phố, Hội đường Do Thái, Sách hư cấu thứ bảy (Mới)…

Đóng góp của Yu Qiao cho nền văn học Việt Nam là đáng kể, nhưng còn đáng kể hơn ở thể loại truyện ngắn, với hơn 300 truyện ngắn, 8 tiểu thuyết và nhiều truyện thiếu nhi, phóng sự, ký sự, v.v.

Năm 1993, ông được Hội Nhà văn Việt Nam công nhận là hội viên từ năm 1957, cụ thể là thế hệ sáng lập.

Liên kết Mua Sách:

  • thuviensach.org: https://shorten.asia/R37bXsyr

Leave a Comment